Xu Hướng 5/2023 # Chân Huyên Truyện : Chương 6 # Top 13 View | Ictu-hanoi.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Chân Huyên Truyện : Chương 6 # Top 13 View

Bạn đang xem bài viết Chân Huyên Truyện : Chương 6 được cập nhật mới nhất trên website Ictu-hanoi.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Chương 6 : Tuyết Mai.

Đoạn nào khó hiểu , mình có chú thích luôn cho mọi người dễ đọc.

^^

nào í.

Thấm thoắt vào cung đã ba tháng. Tân niên sắp đến , trong cung cũng lộ không khí vui mừng. Tăng nhân tụng kinh niệm phật ngày càng nhiều. Tới 25 tháng 12 , phần thưởng cuối năm cũng được tặng thưởng nhiều . Tuy rằng là một quý nhân bệnh tật , ban thưởng cũng không ít , hơn nữa có Mi Trang tỷ , Lăng Dung , và Thuần Thường tại còn được ban tặng thêm , cũng có thể coi là tân niên sung túc. Đường Lê cung tuy lạnh lẽo , nhưng trên mặt người hầu đều vui vẻ , vội vàng quét dọn lại cung , treo đèn cát tường , dán chữ phúc.

Trận đại tuyết rơi đã hai ngày , ngày càng lạnh , tôi đưa tay hơ vào lò sưởi gần cửa sổ , nhìn bồ công anh bay lơ lửng rơi xuống mặt tuyết . Tinh Thanh đi tới cười nói với tôi : “ Tiểu chủ nghĩ cái gì mà mất hồn vậy? Không nên đứng dưới cửa sổ lâu , cẩn thân đau đầu.”

Tôi cười : “ Ta nghĩ trong cung chúng ta có đủ thứ , chỉ thiếu vài cành hoa mai và tùng bách. Mùa đông tới rồi mà ở trong viện chẳng có gì , hoa cũng không có , chỉ có thể nhìn tuyết.”

Tinh Thanh nói : “ Trước giờ Sử mỹ nhân không thích hoa cỏ , ghét hoa đẹp hơn người. Hơn nữa , càng không thích hoa mai , nhất là vào mùa đông nó mới nở , người cũng lạnh , cái mũi đỏ bừng , càng không đẹp bằng hoa. Còn mùi cây tùng bách không được thơm nên ghét nốt.”

Tôi cười : “ Nhìn thế mà Sử mỹ nhân thú vị ghê !”

Cận Tịch đi tới trừng mắt nhìn Tinh Thanh : “ Không được nói bừa bãi ! Cung nữ không được nghị luận chủ tử ở sau lưng.”

Tinh Thanh lè lưỡi : “ Nô tỳ chỉ nói ở trong cung , quyết không nói ra ngoài.”

Cận Tịch nghiêm túc nói : “ Nói ở trong cung mà người ngoài nghe thấy , vô duyên cớ tiểu chủ nhà mình bị rước hoạ vào thân thì sao ?”

Cận Tịch đi đến bên cạnh tôi nói : “ Quý nhân không thích nhìn cảnh sắc bên ngoài , hay là  nô tỳ cho người dán giấy lên cửa sổ.”

Tôi cao hứng : “ Ta muốn làm. Chúng ta cùng nhau cắt dán giấy chữ Hỉ đi.”

Cận Tịch lên tiếng , chỉ chốc lát sau ôm xấp giấy màu và chỉ đến.. Các cung nữ ở trong cung lâu ngày , rảnh rỗi lại cắt giấy chơi nên cũng khá am hiểu cái này. Bởi vậy , nghe tôi nói muốn dán giấy lên cửa sổ , tất cả đều vây quanh cái lò sưởi cùng làm.

Hai canh giờ trôi qua , trên bàn là một đống hình thù khác nhau : Chim Khách Đăng Mai , Nhị Long Diễn Châu , Khổng Tước Xoè Đuôi , Thiên Nữ Tán Hoa , May Mắn Có Thừa , Ngũ Phúc Lâm Môn , còn có Liên , Lan , Trúc , Cúc , Thuỷ Tiên, Mẫu Đơn , Tuổi Hàn Tam Hữu.

Tôi nhìn một lần , khen : “ Cận Tịch giỏi thật  , không hổ là cô cô.” Cận Tịch hơi đỏ mặt , khiêm tốn nói : “ Làm sao so được với Quý Nhân “ Cùng Hợp Nhị Tiên” trông rất sống động.”

Tôi cười nói : “ Trên đời không có Cùng Hợp Nhị Tiên , chỉ là tuỳ tiện cắt thôi. Nếu có thể cắt giống người thật mới là có bản lãnh.”

Vừa dứt lời , Bội Nhi hét lên : “ Tiểu Duẫn Tử cắt giống người quá.”

Tiểu Duẫn Tử lập tức cốc đầu nàng ấy : “ Trước mặt tiểu chủ đừng nói hươu nói vượn , làm gì có chuyện này?”

Bội Nhi không phục : “ Nô tỳ vừa thấy tận mắt Tiểu Duẫn Tử cắt hình giống tiểu chủ lắm , giấu trong tay áo í !” Tiểu Duẫn Tử đỏ mặt , nhỏ giọng nói : “ Nô tài không dám bất kính với Tiểu chủ.”

Tôi ha hả cười : “ Vậy thì sai? Ta chưa bao giờ ….câu nệ tiểu tiết. lấy ra cho ta nhìn đi.”

Tiểu Duãn Tử ngượng ngùng cho tôi xem : “ Quả nhiên là tinh xảo ! Tiểu Duẫn Tử , tay ngươi khéo quá.”

Tiểu Duẫn Tử nói : “ Tạ ơn quý nhân khích lệ. Nô tài vụng về , không dám cắt hình quý nhân thành xinh đẹp được .”

Tôi cười nói : “ Chỉ được cái lém lỉnh . Hình này đẹp quá , ta rất thích.”

Lưu Chu cười tủm tỉm hỏi : “ Hắn lanh lợi thế mà. Nghĩ sao lại cắt giống tiểu chủ thế?”

Tiểu Duẫn Tử nghiêm trang nói : “ Từ lúc tiểu chủ nhờ Ôn thái y đến chữa ca ca của nô tài , bọn nô tài đều cảm động và  nhớ nhung đại ân tiểu chủ , cho nên đặc biệt cắt giống tiểu chủ , ở trong cung ngày đêm kính lễ.”

Tôi nghiêm mặt nói : “ Ngươi và ca ca ngươi có lòng ta nhận , chỉ là không hợp quy củ , truyền ra ngoài lại không tốt. Không bằng dán ở trong cung.”

Cận Tịch đứng dậy nói : “ Trong cung có tập tục , vào đêm giao thừa treo đồ vật mình yêu thích lên cành cây cầu năm sau mọi sự như ý. Nếu tiểu chủ thích hình Tiểu Duẫn Tử cắt , chi bằng treo nó lên cầu phúc , cũng là phần thưởng mặt mũi cho Tiểu Duẫn Tử.”

Tôi mỉm cười nói : “ Chủ ý này rất hay .” Rồi bảo Hoán Bích lấy tiền thưởng Cận Tịch và Tiểu Duẫn Tử.

Đang lúc náo nhiệt , có người xốc mành tiến vào thỉnh an , đó là cung nữ của Lăng Dung là Bảo Quyên đến , bê hai chậu cây thuỷ tiên đi vào : “ An tiểu chủ đích thân trồng mấy chậu thuỷ tiên này , hôm nay nở hoa rồi , sai nô tỳ đưa cho Hoàn quý nhân ngắm cảnh.”

Tôi cười nói : “  Vừa khéo , hôm nay bọn ta cắt giấy dán cửa sổ , tiểu chủ nhà ngươi liền phái ngươi tặng chậu hoa. Huệ tần tiểu chủ có ở đó không?”

Bảo Quyên đáp : “ Đã sai Cúc Thanh đem tặng 2 chậu rồi ạ , còn tặng Thuần thường tại 1 chậu.”

Tôi gật đầu : “ Trở về nói tiểu chủ ngươi biết là ta rất thích . Bên ngoài tuyết lớn , ngươi ở lại giữ ấm người đã , đừng để lạnh cóng.” Bảo Quyên gật đầu đi xuống.

Đêm 30 trôi qua nhất nhanh. Mi Trang , Lăng Dung và Thuần thường tại được mời tham gia yến tiệc do Hoàng Thường và Hoàng Hậu chủ trì , thế nên không thể tới gặp tôi. Tôi thân bệnh tật , Hoàng Hậu ân chuẩn tôi ở lại cung tĩnh dưỡng , không cần dự tiệc. Mọi người ăn cơm tất niên xong , cùng nhóm người hầu hạ đón giao thừa. Phẩm Nhi đun nước ấm đi vào nói oang oang : “ Tiểu chủ , bên ngoài tuyết ngừng rơi , còn bầu trời đầy ngôi sao , xem ra ngày mai trời trong xanh.”

“ Thật không?” Tôi cao hứng cười rộ lên : “ Không thể không thưởng thức cảnh đẹp này được !”

Cận Tịch phấn khởi nói : “ Vừa lúc Quý nhân có thể treo hình này lên cây trong viện cầu phúc.”

Tôi nói : “ Cây trong viện khô hết có gì mà treo , không bằng ra ngoài nhìn mai nở , rồi treo lên.”

Tiểu Duẫn Tử đáp : “ Phía nam Lâm Uyển cung có vườn mai rất đẹp , hay là cung chúng ta cùng ta đó xem cho gần.”

Tôi hỏi : “ Là bạch mai sao?”

Tiểu Doãn Tử nói : “ Là mai vàng .”

Tôi hơi nhíu mi : “ Mai vàng sắc không đẹp , hương lại nồng như mùi rượu. Còn có cây gì khác không?”

Tiểu Doãn Tử điệu bộ nói : “ Phía đông Lâm Uyển cung có mai viên , tâm nhuỵ mùi hương đàn , nở ra màu hồng , người xem đều ngay người. Mỗi tội hơi xa.”

Tuyết đêm trăng sáng , hắt chiếu vào từng cánh mai làm đẹp lòng người. Tôi muốn đi , đứng lên lấy một cái áo choàng lông chim , đội mũi lên vừa đi vừa nói : “ Vậy ta thử đi ra đó xem.”

Tiểu Doãn Tử căng thẳng , mặt mũi trắng bệch , lập tức quỳ xuống tự tát chính mình : “ Đều do nô tài lắm miệng . Thân mình tiểu chủ còn không khoẻ , không chịu nổi lạnh. Huống hồ ngày trước Hoa phi phân phó tiểu chủ bị bệnh không nên ra ngoài , nếu chuyện này vào tai Hoa phi thì phải làm sao?”

Tôi mỉm cười nói : “ Lo cái gì? Đêm dài nhân tĩnh , tần phi đều trong yến tiệc . Ta đặc biệt mặc quần áo này , không ai phát hiện được đâu. Huống hồ ta bệnh lâu như vậy , đi ra ngoài giải sầu mới có ích.” Tiểu Doãn Tử còn muốn khuyên nữa  , tôi chạy 3 bước đã ra ngoài cửa , quay đầu lại : “ Một mình ta đi , không cho ai theo. Nếu ai to gan dám ngăn lại , phạt quỳ trong tuyết 1 đêm đón giao thừa.”

Mới ra khỏi Đường Lê cung , Cận Tịch và Lưu Chu vội vàng đuổi theo : “ Nô tỳ không dám khuyên quý nhân. Nhưng quý nhân cầm đèn  đề phòng vướng tuyết , khó đi.”

Tôi đưa tay tiếp nhận ,  là một chiếc  đèn lồng nhỏ , sáng nhẹ , lại càng không sợ gió tuyết dập tắt. Tôi mỉm cười nói : “ Cũng là ngươi cẩn thận.”

Lưu Chu lấy cái lò sưởi nhỏ đặt trong lòng ngực tôi :  “ Tiểu thư cầm lấy sưởi ấm.”

Tôi cười nói : “ Sao không mang chăn đến luôn một thể?”

Lưu Chu hơi đỏ mặt , ngoài miệng lại cứng rắn : “ Tiểu thư cứ chê muội , Lưu Chu sắp khóc rồi này.”

Tôi cười : “ Bậy nào. Chê ngươi ngày càng không biết quy củ.”

Lưu Chu cũng cười : “ Nô tỳ làm sao nhớ đến cái quy củ đó chứ , nhớ kĩ phải cho tiểu thư khoẻ mạnh thôi.” Cận Tịch cũng nở nụ cười.

Tôi nói : “ Lấy về đi.Ta đi một chút sẽ trở lại .”

Con đường dài hẻo lánh trong cùng đã được quét dọn sạch sẽ , mặt đường hơi trơn , đi đứng phải cẩn thận chú ý . Đêm dài trời giá rét , các phi tần trong cung cùng ăn tiệc với Hoàng Hậu , Hoàng Thượng rất vui vẻ , cung nữ công công không ra ngoài , thị vệ tuần tra ban đêm cũng ít đi vài phần , không khí ngày này trông rất ảm đạm. Con đường đến Ỷ Mai Viên hơi xa , may mà đêm nay gió không lớn , trời rét cũng có y phục dày trên người phủ ấm. Ước chừng đi nửa canh giờ mới tới.

Đi vào viện , xa xa liền ngửi thấy mùi thơm mát , càng tới gần càng thấy thơm. Ỷ Mai Viên không có người quét dọn , tuyết ngừng rơi  đông lạnh lại.  Đôi hài da dê thêu hoa dẫm nát trên mặt tuyết phát ra tiếng kẽo kẹt .Trong vườn yên tĩnh lạ thường ,  chỉ nghe tiếng đạp tuyết , cả vườn hồng mai mới nở cũng đượm tình ,  trên đoá hoa có điểm tuyết trắng , càng tăng thêm sức mạnh , tăng thêm thanh lệ ngông nghênh , cũng không biết vì tuyết lót mai hay mai nhờ tuyết nữa , thật là một ‘Sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiển Ám hương phù động nguyệt hoàng hôn’ cảnh giới thần tiên.

Sơ ảnh hoành tà thủy thanh thiển Ám hương phù động nguyệt hoàng hôn : được cụ Giản Chi dịch là “chập chờn hương thoảng, bóng cành xiên ngang”. Các thi nhân đời sau đã khen ngợi rằng chỉ với bẩy chữ, câu này đã diễn tả đủ được vẻ đẹp của hoa mai.

Tôi kìm lòng không được , đến gần 2 bước , hương mai mát lạnh dường như muốn cốt tuỷ người đều phải biến thành một mảng băng thanh ngọc khiết . Tôi thật sự rất thích . chọn đoá hoa đẹp nhất treo hình giấy lên , bất chấp băng tuyết bão tuyết thành tâm quỳ xuống , cầu khấn :

“ Chân Huyên cầu nguyện cha mẹ an khang , huynh muội bình an.”

“ Cầu nguyện có thể sống cả đời bình an trong cung.”

Nghĩ đến đây , không khỏi ảm đạm , không muốn bản thân cuốn vào vòng xoáy thị phi trong cung , cả đời này chắc giả bệnh mất , đến chết cũng được mai táng ở đây , trở thành bạch đầu cung nữ tại , nhàn toạ thoại huyền tông.

“ Nguyện một lòng , đầu bạc không phân ly” lại si tâm vọng tưởng rồi . Nghĩ vậy , trong lòng chua xót khôn kể , thở dài : “ Nghịch phong như giải ý , dung dịch mạc tồi tàn*”

Chú thích :

(*) Trích trong bài thơ “ mai hoa” của Thôi Đạo Dung đời Đường Câu thơ trên ý nói: nếu gió Bắc thực sự hiểu được tâm ý của hoa mai, xin đừng hủy hoại nữa.

Bạch đầu cung nữ tại , nhàn toạ thoại huyền thông :  Ý chỉ cung nữ sống trong cung lạnh lẽo , thê lương.

Vừa dứt lời , ở xa xa bỗng nhiên có một giọng nam vang lên : “ Ai đấy?” Tôi lắp bắp kinh hãi , ở trong vườn này còn có người khác nữa ! còn  là một nam nhân ! Tôi không lên tiếng , “hô” thổi tắt ngọn đèn , nấp sau gốc mai , người nọ dừng lại hỏi : “ Là ai?”

Bốn phía tĩnh lặng , chỉ nghe được tiếng gió thổi , hạt tuyết đọng rơi nhẹ xuống đất , sau một lúc lâu không có người lên tiếng. Tôi lấy áo choàng chùm kín cả người.  Ánh sáng mập mờ trắng dục , thật may vì vườn có nhiều cây cảnh , giống như vô số san hô chạy loạn hết cả lên , muốn phát hiện ra tôi cũng không dễ dàng gì. Tôi nín thở , chậm rãi đi , lắc  mình , sợ mình phát ra tiếng động.

Cước bộ người nọ cũng dần tới gần , mơ hồ có thể đấy được chiếc giày có hoa văn hình giao long xanh nhạt  , chỉ cách mấy cây tùng mai vài cước bộ. Giọng điệu của hắn rất nghiêm khắc : “ Nếu không lên tiếng , đừng trách ta vô tình.”

Tôi đứng bất động , hai tay nắm chặt , cả người đông lạnh có chút cừng đờ , người có góc áo màu xám bạc cách tôi không xa , mặt trên còn có hoa văn hình rồng , trong lòng kinh hãi  , đột nhiên quay đầu lại thấy cánh cửa sau vườn xuất hiện cung nữ mặc y phục xanh biếc , nhanh trí nói : “ Nô tỳ là cung nữ ở Ỷ Mai Viện , đi cầu phúc , không muốn quấy rầy tôn giá , xin thứ tội.”

Người nọ lại hỏi : “ Tên ngươi là gì?” Tôi sợ hãi , lấy lại bình tĩnh : “ Tiện danh nô tỳ , chỉ bẩn lỗ tai tôn.”

Tôn : chỉ những người có địa vị cao.

Thấy hắn lại gần vài bước , gấp giọng nói : “ Ngài đừng tới đây , vớ tôi bị ướt , đang thay vớ  đấy.” Người nọ quả nhiên dừng lại , cũng không thấy hắn nói chuyện , một lúc sau , thấy tiếng bước chân dần dần vọng ở nơi khác , lúc này mới bừng tỉnh , vội vàng nhặt lòng đèn bị tắt chạy ra ngoài , giống như bị người khác đuổi theo vậy .

Cận Tịch , Hoán Bích thấy tôi mất hồn mất vía , hai chân rời rạc , tóc tai rối bời , hai người cả kinh nhìn nhau , đồng thanh hỏi : “ Tiểu chủ làm sao vậy?”

Hoán Bích lanh lẹ đi pha trà cho tôi , uống một ngụm xong , mới lấy lại bình tĩnh : “ Ở đó có  2 con mèo đen , không biết là ai nuôi , tự dưng bổ nhào vào người ta , sợ chết khiếp.”

Lưu Chu mỉm cười : “ Tiểu thư từ nhỏ chỉ sợ mèo , thấy 2 con , không bị doạ chết mới  lạ đó.” Lại giương giọng kêu : “ Bôi Nhi , mang canh gừng đến cho quý nhân ấm bụng.” Bội Nhi nghe lệnh đi xuống.

Cận Tịch nói : “ Trong cung , xưa nay nhiều người thích nuôi mèo , mà con mèo này hoang dã , thân mình tiểu chủ quý giá , phải cẩn thận.” Lại hỏi : “ Tiểu chủ cầu nguyện chưa?”

Tôi gật đầu : “ Cầu nguyện 3 lần . Không biết ông trời có trách ta tham lam không đây?”

Cận Tịch tươi cười nói : “ Chúc mừng tiểu chủ , câu cửa miệng nói ‘miêu mang cát vận’. Tiểu chủ cầu nguyện liên gặp được mèo , tâm nguyện nhất định sẽ thành sự thật.”

Tôi mỉm cười : “ Cái gì không tốt , qua miệng các ngươi cũng là tốt. Nếu như ước nguyện thành sự thật , ta ngại gì bị nó doạ.” Nói xong , bảo Tinh Thanh mang nước đến , rửa chân cho tôi.

Tôi nghi ngờ . Hậu cung hôm nay có yến tiệc , cũng không mở tiệc chiêu đãi thân thích. Trừ Hoàng Thượng ra , các nam tử khác không thể xuất hiện trong hậu cung. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên hoa văn hình rồng …rồi đột nhiên cảm thấy , loại hoa văn đó ngay cả thân vương bình thường cũng không được mặc , hai là người đó ….may mà mình thoát thân , nếu không ngày tháng giả bệnh trong cung coi như uổng phí.  Cận Tịch và Tiểu Doãn Tử thăm dò ý tứ , thấy tôi có chút miễn cưỡng , cố ý hùa khiến tôi vui vẻ. Tôi nói tôi hơi mệt , muốn về phòng nghỉ ngơi. Cận Tịch đi vào tháo trang sức cho tôi.

Tôi rảnh rỗi hỏi : “ Hôm nay yến tiệc hậu cung , Hoàng Thượng và Hoàng Hậu có mời người khác đến không?”

Cận Tịch nói : “ Theo lệ thường , có vài vị vương gia cũng tới.”

Người Cận Tịch nói là đại Hoàng tử của tiên hoàng Kì Sơn vương – Huyền Tuân , Tam hoàng tử Nhữ Nam vương – Huyền Tể , Lục Hoàng tử Thanh Hà vương – Huyền Thanh , Cửu hoàng tử Bình Dương vương – Huyền Phần. Tiên hoàng có 7 con trai, 2 con gái. Ngũ hoàng tử , Thất hoàng tử và Bát hoàng tử sớm băng hà.

Kì sơn vương Huyền Tuân là con của Nghi phi – Thái phi hiện giờ . Tuy là đứa con cả nhưng tính tầm thường vô vị , chỉ cầu làm gã thân vương an hưởng vinh hoa.

Tương thành vương – Huyền Tể con của Ngọc Ách phu nhân , Ngọc Ách phu nhân là em gái Bác Lăng Hầu . Năm xưa Bác Lăng Hầu mưu phản , Ngọc Ách phu nhân bị liên luỵ , không được sủng ái , buồn rầu đến chết. Trời sinh huyền Tể cánh tay khoẻ hơn người , võ dũng thiện chiến , tính cách chính trực , mãi đến khi Tiên Hoàng được làm vua mới phong làm vương. Hiện giờ Nam chinh bắc chiến , lập nhiều chiến công , chậm chí được Huyền Lăng nể trọng.

Thanh Hà vương – Huyền lăng thông minh sáng suốt , mẫu thân là Thư quý phi , thuở nhỏ được Hoàng Thượng sủng ái , mấy lần có ý định lập hắn làm thái tử, chỉ vì Thư quý phi xuất thân không cao quý nên bị người đời lên án , quần thần đồng loạt phản đối , không giải quyết được gì. Thư quý phi  tự xin xuất gia sau khi tiên đế băng hà ,Huyền Thanh được giao cho Lâm phi cũng chính là Thái hậu hiện giờ nuôi nấng. Huyền Thanh tinh thông lục nghệ , lại không thích chính sự , cả ngày lấy thi thơ làm bạn , người đời đặt phong hiệu : “ Tụ tại vương gia.”

Bình Dương vương – Huyền Phần là con út của Tiên Hoàng. Bây giờ mới 13 tuổi. Mẫu thân xuất thân hèn mọn , từng là cung nữ may vá trong cung. Tiên Hoàng băng hà cũng được phong làm thái phi , Bình Dương vương ( Ngũ hoàng tử ) từ nhỏ được Thái phi nuôi nấng.

Tôi chăm chúc nghe , trong lòng giống như có cái gì đó bất an , tốt nhất là đi ngủ trước, Mọi người cũng tản dần. Mơ màng ngủ một mạch đến nửa đêm , đột nhiên tôi bị luồng khí lạnh làm tỉnh giấc .

Có 1 số đoạn viết sai chính tả đã được sửa.

^^

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Truyện Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ Chương 26

Tác giả: Tuyên Lê

Chương 26-1: Online 24/7 (1)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nguyễn Khả Hạ giật mình, không ngờ Phó Hàn Xuyên lại trả lời nhanh như thế, cứ như chỉ đợi để nhắn tin thôi ấy.

Đáng lẽ ra phải rất bận mới đúng chứ nhỉ? Nguyễn Khả Hạ nhớ là khi anh về nhà rồi vẫn phải giải quyết một núi công việc mà.

Nguyễn Khả Hạ lắc lắc đầu, cậu biết Nguyên Bảo không ở chỗ Phó Hàn Xuyên, vốn chỉ muốn nhắn mấy câu thôi, chứ gọi điện thoại thì…… có biết nói cái gì đâu chứ.

Phó Hàn Xuyên không trả lời, mà trực tiếp gọi điện thoại đến luôn.

Nguyễn Khả Hạ ngớ ra, không hiểu sao tự dưng lại thấy căng thẳng.

Cậu tìm một góc không có ai, hít một hơi thật sâu, rồi mới ấn nhận cuộc gọi.

Nguyễn Khả Hạ, “Alo?”

“Sao hôm nay lại được dùng điện thoại thế?”

Giọng của Phó Hàn Xuyên truyền tới qua điện thoại, dường như còn trầm hơn cả lúc nói chuyện trực tiếp.

Nguyễn Khả Hạ không hiểu tại sao tim mình nhảy loạn cả lên.

Có lẽ là vì lâu lắm rồi không liên lạc với người này nên mới thấy có chút lạ lẫm.

Phó Hàn Xuyên hỏi, “Sao không nói gì thế?”

Nguyễn Khả Hạ sực tỉnh, “À tôi vừa mới livestream xong, được phép dùng điện thoại một lát. Nguyên Bảo ở nhà ông nội à?”

Phó Hàn Xuyên: “Ừ. Nó ngoan lắm, vẫn khoẻ. Cậu không cần phải lo.”

“Tôi không lo.” Tay Nguyễn Khả Hạ lại bắt đầu không ngoan, cậy cậy sờ sờ logo của chương trình trên áo, vắt óc nghĩ xem nên nói chuyện gì với Phó Hàn Xuyên, “Thế còn ông nội thì sao? Dạo này sức khoẻ của ông thế nào?”

Phó Hàn Xuyên, “Ông cũng rất khoẻ.”

Nguyễn Khả Hạ lại hỏi: “Dì Lý thì sao? Bà ấy lớn tuổi rồi, một mình chăm sóc cho Phó Thừa Trạch, không biết có quá sức không. Hay là thuê thêm người giúp dì Lý?”

“Được, tôi sẽ cân nhắc.”

Lại đến lúc Nguyễn Khả Hạ lấy hết tế bào não ra để nghĩ đề tài nói chuyện.

Phó Hàn Xuyên nói, “Không hỏi thăm tôi sao?”

Giọng nói trầm ấm của đối phương đầy ý cười truyền ra từ điện thoại làm Nguyễn Khả Hạ cảm thấy tai mình cứ ngứa ngứa làm sao ấy.

Cậu thấy kì lạ hết sức. Phó Hàn Xuyên mà cũng nói ra mấy lời kiểu này á?

“Anh, chắc là anh vẫn khoẻ đấy nhờ. Tôi nghe là biết mà.”

Phó Hàn Xuyên cười, “Hiểu tôi thế cơ à.”

Nguyễn Khả Hạ thảng thốt nghĩ. Phó Hàn Xuyên thay đổi rồi. Chả ai làm gì mà cứ hở ra là cười, rõ ràng trước đây có thích cười bao giờ đâu. Đã thế lại còn biết nói đùa nữa.

Cuộc trò chuyện này khiến Nguyễn Khả Hạ thấy bí bách căng thẳng vô biên. Cậu vội vã nói, “Nhân viên đến thu điện thoại rồi, không nói chuyện với anh nữa, tôi đi tập đây.”

Phó Hàn Xuyên nói, “Ừ. Tạm biệt.”

Nguyễn Khả Hạ chốt hạ một câu, “Bai bai.” rồi kết thúc vội cuộc gọi.

Cậu nói dối Phó Hàn Xuyên nhưng lại không áy náy tẹo nào. Mà lại còn thở phào một hơi. Cậu cảm thấy Phó Hàn Xuyên hôm nay cứ kì kì làm sao á.

Mới gọi điện thoại được năm phút, vẫn còn hơn hai mươi phút nữa mới phải nộp điện thoại, Nguyễn Khả Hạ quyết định gửi mail cho Timber.

Trong lòng cậu lúc nào cũng nhớ đến Timber, lần trước, học trưởng giúp cậu cải biên lại bài hát, giúp cậu đạt được thành tích tốt như vậy mà cậu vẫn chưa kịp nói lời cảm ơn nữa.

Phó Hàn Xuyên vừa cúp điện thoại, thì thấy email Nguyễn Khả Hạ gửi tới.

……

Hừ.

Chưa thu điện thoại à?

Nguyễn Khả Hạ không ngờ Timber trả lời thần tốc y hệt như Phó Hàn Xuyên.

Nguyễn Khả Hạ liền thấy ngài ngại. Cậu biết mình đã làm lộ rất nhiều thông tin. Nếu như để ý là biết ngay cậu là ai.

Thực ra Nguyễn Khả Hạ không sợ bị lộ. Cậu dùng bài hát mà học trưởng cải biên lại, cậu rất muốn cho học trưởng thấy được mình không làm lãng phí công sức của anh.

Nhưng không ngờ tới, ấy thế mà Timber lại xem chương trình này.

Thế thì sau này, anh ấy biết cậu là ai, nhưng cậu lại chẳng biết anh là ai hết.

Cơ mà thế cũng chẳng sao.

Nguyễn Khả Hạ vui đến tít cả mắt, được người tài như học trưởng công nhận mà lị.

Nguyễn Khả Hạ và Timber nói chuyện với nhau bằng mail, gửi qua gửi lại bao nhiêu là mail.

Đến tận khi nhân viên đến thu điện thoại, Nguyễn Khả Hạ nói, “Một phút nữa thôi ạ, chỉ một phút nữa thôi ạ.”

Phó Hàn Xuyên nhếch khoé môi.

Nói chuyện với tôi rất vui? Sao lúc này gọi điện thoại lại không nghe ra cậu đang vui nhỉ?

Có tổng cộng chín người giành được năm trái tim trở lên trong tuần thứ hai. Chín thực tập sinh này dành thời gian luyện tập, hoàn thành quay MV tuyên truyền.

Tổ tiết mục mời những nhà tạo mẫu cũng như thợ trang điểm giỏi nhất đến để tút tát cho các thực tập sinh. Chín thiếu niên mặc áo vải lụa đen khoét cổ chữ V, đem lại cảm giác thuần khiết nhưng lại khiến các fan phải gào thét, “Moẹ nó gợi cảm vl, tui chảy máu mũi chết đây.”

Đoạn MV này là nguồn tài nguyên cắt ghép cho fan của các nhà.

Vì Nguyễn Khả Hạ là thực tập sinh duy nhất được sáu trái tim nên thời gian lên hình nhiều nhất.

Trong siêu thoại, xuất hiện vô số đại thần photoshop lẫn hoạ sĩ vẽ fanart, từng cái liếc mắt thôi cũng khiến con dân điên cuồng gửi nhau.

Ngụy Lạc Lạc dùng nick chính Đấm Một Cú Là Khóc Một Tràng biên tập lại hình ảnh của Nguyễn Khả Hạ, đăng lên weibo kèm theo dòng cap: “Tui gục ngã rồi.”

……

Ngụy Lạc Lạc thấy người hâm mộ Nguyễn Khả Hạ ngày càng nhiều, trong lòng thấy vui thay cho Nguyễn Khả Hạ.

Các fan đều biết xu hướng tính dục của Nguyễn Khả Hạ, không hề ngần ngại để ý mà cổ vũ cho cậu. Chứng tỏ rằng mọi người không chỉ mê đắm vì nhan sắc của cậu mà còn bị thực lực của cậu cưa đổ.

Nguyễn Khả Hạ chưa từng làm họ thất vọng, bất kể là vocal hay vũ đạo đều cực kì vững vàng.

Hơn thế trong ổn định lại có cả tiến bộ, mỗi một lần biểu diễn lại đem đến cho họ một lần kinh ngạc.

Các fan lọt hố Nguyễn Khả Hạ vô cùng tự hào, vì mỗi tuần đều có thể nhìn thấy sự nỗ lực của cậu, càng vui hơn nữa khi có thể nhìn thấy kết quả của sự nỗ lực đó.

Dân chuyên nghe cũng có thể thấy được đoạn này đã được tập luyện cẩn thận rồi.

Thực sự đối với Nguyễn Khả Hạ mà nói, tham gia chương trình này là để luyện tập, để va vấp, để học hỏi. Cậu nghỉ ngơi hết một năm này, chỉ có thể tập trung luyện vocal, sáng tác nhạc thôi, còn những kỹ năng khác đều còn lơ mơ, đặc biệt là vũ đạo.

Sau khi phẫu thuật được mấy tháng rồi cậu cũng không dám vận động mạnh, tất cả các kỹ năng vũ đạo đều chỉ ở trong đầu thôi, điều kiện sức khoẻ bản thân lại không cho phép cậu thực hiện thành động tác thực tế.

Hiện nay, cơ thể cậu đã hoàn toàn hồi phục rồi. Cuối cùng cũng có thể tìm lại cảm giác khi xưa trong quá trình luyện tập. Bây giờ khi đứng trước ống kính, vũ đạo của cậu ngày càng có tiến bộ, càng ngày càng khiến mọi người phải kinh ngạc.

Tờ mờ sáng, tổ tiết mục dùng loa phóng thanh kéo các thực tập sinh tỉnh dậy khỏi cơn mê ngủ.

Lê Thiêm đưa tay cố vuốt mấy lọn tóc vểnh ngược vểnh xuôi xuống, “Đệt, phát điên mất thôi.”

Các thực tập sinh điên cuồng ném đá, vật lộn rời giường vội vã đánh răng rửa mặt.

Nhóm người Nguyễn Khả Hạ bước vào hội trường diễn số 2, thấy trên sàn trải ra mấy tấm thảm mát xa (*).

(*) Thảm mát xa:

Lê Thiêm sợ hãi, “Lại định bày trò gì đây? Tôi không dẫm lên mấy cái thảm đấy đâu. Đau chết đi được ấy.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tả Tử Minh cũng nhăn lại thành một đoàn, “Em cũng không muốn đâu.”

Đạo diễn tay cầm loa nói lớn, “Buổi sáng ngày hôm nay sẽ tổ chức một hoạt động nhỏ. Các thực tập sinh sẽ thi đấu với tổ nhân viên. Nếu như các bạn thắng, thì buổi chiều được nghỉ, vui chơi tự do.”

Tất cả các thực tập sinh đều vỗ tay hoan hô: “Wowww!”

Cường độ tập luyện của họ quá dày đặc, thực sự rất cần thời gian để nghỉ ngơi.

Để được nghỉ thì dăm ba cái thảm mát xa thì đã là gì!

Vòng đầu tiên các thực tập sinh thi đấu kéo co với tổ nhân viên.

Tất cả các thực tập sinh đều dồn toàn lực, biểu cảm của Nguyễn Khả Hạ cũng không thể kiềm chế được.

Lê Thiêm chưa lên sàn, ở một bên vỗ đùi cười sặc sụa, “Nguyễn Khả Hạ dùng mặt để kéo co à hahahahahaha! Diệp Ninh cậu đang làm cái gì thế, kéo mạnh lên chứ! Cậu nhão nhoẹt thế cũng phải gồng lên cho anh em chứ!”

Nguyễn Khả Hạ bày mặt hung dữ, “Ồn chết đi được! Cậu không im không được à?”

Diệp Ninh cao quý quăng một ánh nhìn kèm dao găm sang, Lê Thiêm lập tức ngồi im, gào “Cố lên” cùng với các thực tập sinh khác.

Cuối cùng nhờ sự nỗ lực đến bục mặt mà các thực tập sinh cũng giành được chiến thắng vòng kéo co này.

Họ kích động đến mức nhảy cẫng lên vỗ tay ăn mừng.

Đối thủ đều là VJ, lưng hùm vai gấu vác camera cả ngày cả đêm khiến các thực tập sinh thấy mình sao mà giỏi thế, có thể thắng được họ.

Các anh quay phim mặt không đổi sắc nhìn đám thực tập sinh mặt đỏ tưng bừng, thở hồng hộc ăn mừng liền cười thầm trong bụng.

Thực ra họ biết các thực tập sinh vô cùng vất vả nên mới xuống nước nhường họ.

Vòng thứ hai, thảm mát xa khiến người người nhăn nhó đau đớn chính thức lên sàn.

Hơn nữa, lại còn phải đánh bóng rổ trên thảm mát xa.

Đấu bóng rổ chia thành ba hiệp, hiệp một có Nguyễn Khả Hạ và Diệp Ninh.

Diệp Ninh nói, “Tôi chơi bóng rổ tệ lắm.”

Nguyễn Khả Hạ nói, “Không sao, chúng ta thắng chắc rồi. Cậu cứ nhìn cân nặng của bên kia đi, nghĩ thôi là biết dẫm trên thảm thốn thế nào.”

PD thổi còi, trận đấu bắt đầu.

Nhân viên tham gia thi đấu không thể kiềm chế được mà lộ ra bộ mặt vừa đau vừa thốn.

Nguyễn Khả Hạ cũng âm thầm gào thét, mợ nó đau quá, đau chết đi được.

Các anh quay phim còn đau hơn, đau sắp khóc đến nơi.

Một đám người vừa chạy vừa gọi nhau, vừa gọi nhau vừa gọi, chật vật chuyền bóng cho nhau.

Nguyễn Khả Hạ đón được bóng, tìm cơ hội ném bóng.

Một nhân viên chạy tới, ý đồ muốn chặn cậu lại.

Trong lúc chạy, nhân viên này đột nhiên loạng choạng, mất trọng tâm, ngã dúi về đằng trước.

Mắt La Dực chợt mở to.

Giây tiếp theo thì anh ta liền thất vọng.

Nhân viên này ngã về phía Diệp Ninh đứng sau Nguyễn Khả Hạ.

Lê Thiêm hô lớn xông đến, nhân viên đó đô con cao to, Diệp Ninh lại gầy gò mảnh mai, nếu như bị tảng thịt kia đè thì chết chắc.

Nguyễn Khả Hạ phản xạ nhanh, ném quả bóng đi, kéo tay Diệp Ninh.

Sau đó vẫn không thể đứng vững được, nhưng Nguyễn Khả Hạ kịp thời kéo Diệp Ninh ra khỏi nhân viên kia, hai người ngã về hướng ngược lại.

Nguyễn Khả Hạ nằm đệm dưới người Diệp Ninh.

Lê Thiêm, Tả Tử Minh và vài nhân viên khác vội vã chạy tới, “Không sao chứ?”

La Dực đứng ở một bên giả vờ giả vịt, “Nguyễn Nguyễn không sao chứ?”

Nguyễn Khả Hạ ngồi dậy, che cánh tay phải, không nói gì.

Mắt La Dực lộ ra một tia đắc ý.

Ai bảo Nguyễn Khả Hạ thích đóng vai anh hùng cơ, nếu như cậu ta không cứu thì người lúc này bị thương không phải cậu ta mà là Diệp Ninh rồi. Đáng đời cậu ta, tự làm tự chịu.

Tả Tử Minh gấp muốn chết, đó là thảm mát xa đó, cả người ngã xuống thì phải đau biết mấy.

Toàn thân Nguyễn Khả Hạ đều đau nhưng cơn đau từ cánh tay phải hoàn toàn lấn át hết.

Vừa nãy kéo Diệp Ninh, hình như bị bong gân rồi.

Phản ứng đầu tiên của Nguyễn Khả Hạ là, tiêu rồi.

Hai ngày nữa biểu diễn rồi, cậu phải đánh ghi ta, như này thì phải làm sao bây giờ?

Diệp Ninh và Tả Tử Minh dìu Nguyễn Khả Hạ sang ngồi ở một bên.

Đạo diễn chạy đến hỏi thăm tình hình của cậu, “Nguyễn Khả Hạ, sao rồi, có chỗ nào bị thương không?”

Nguyễn Khả Hạ nói, “Không sao, chỉ là cánh tay bị va xuống đất nên hơi đau một chút thôi, lát nữa là hết ạ.”

Cậu không dám nói thực ra là cực kì đau, sợ Diệp Ninh khó chịu trong lòng.

Diệp Ninh thấy môi Nguyễn Khả Hạ trắng bệch cả rồi, thấy có lỗi vô cùng.

Nếu không phải là vì kéo cậu thì Nguyễn Khả Hạ đã không bị thương rồi.

Nhưng động tác của nhân viên ban nãy cực kì đáng nghi.

Kể cả không đứng vững đi nữa, nếu ngã thì cũng không thể ngã về hướng của bọn họ được.

Nhưng Diệp Ninh im lặng không nói gì.

Cậu không muốn trách móc ai bây giờ, giống như đang trốn tránh đùn đẩy trách nhiệm cho người khác vậy.

Đạo diễn thấy Nguyễn Khả Hạ không có vấn đề gì lớn, quay sang nói với nhân viên kia, “Cậu làm cái trò gì thế hả?”

Nhân viên cúi gằm mặt, tay chân lóng ngóng đứng ở một bên.

Nguyễn Khả Hạ vội nói, “Không sao không sao, anh ấy cũng chỉ là không cẩn thận thôi.”

Vì Nguyễn Khả Hạ bị thương nên các hoạt động đằng sau đều huỷ bỏ, tổ tiết mục vẫn cho các thực tập sinh nghỉ buổi chiều.

Diệp Ninh và mấy người khác đưa Nguyễn Khả Hạ đến phòng y tế.

Lúc Nguyễn Khả Hạ đến phòng y tế, chỉ thấy cánh tay hơi đau thôi, không đau nhiều như ban nãy nữa.

Bác sĩ kiểm tra xong bảo rằng Nguyễn Khả Hạ bị bong gân.

Nặng cũng không nặng mà nhẹ cũng lại chẳng nhẹ. Muốn lành hẳn thì cũng phải một hai tuần.

Bác sĩ dặn dò, “Phải chú ý, trong thời gian hồi phục không được dùng sức, không được vận động mạnh, cầm các thứ cũng phải dùng tay trái, hạn chế tối đa dùng tay phải.”

Nguyễn Khả Hạ hỏi, “Liệu đánh ghi ta thì có ảnh hưởng không ạ?”

Bác sĩ nghĩ một chút rồi nói, “Tốt nhất là không nên đánh. Tuy rằng gảy ghi ta thì chỉ cần ngón tay những vẫn phải có lực từ cánh tay. Không nên đánh ghi ta trong thời gian này.”

Diệp Ninh nhíu mày.

Không thể đánh ghi ta thì phần biểu diễn của Nguyễn Khả Hạ phải làm sao bây giờ?

Nguyễn Khả Hạ cười an ủi Diệp Ninh, “Không sao, để tôi thử xem. Nếu thực sự không được thì không đánh nữa.”

Tuy nói ra thì thế nhưng Nguyễn Khả Hạ không muốn từ bỏ một chút nào. Cậu biết bác sĩ nói đúng, Nhưng ngày kìa đã phải biểu diễn rồi, lại là buổi biểu diễn đầu tiên phát sóng trực tiếp, nếu như không đánh ghi ta thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hiệu quả của phần biểu diễn.

Nếu như cậu đổi ca khúc khác, chỉ hát thôi thì thật sự thời gian hai ngày là quá gấp.

Buổi chiều, Nguyễn Khả Hạ thử đàn, đàn được.

Cậu yên tâm hơn một chút.

Chỉ là… vết thương ảnh hưởng đến độ linh hoạt của ngón tay của cậu.

Nhân viên gây chuyện kia bị đạo diễn mắng một trận, rồi chuyện này coi như đã giải quyết xong.

Diệp Ninh cố nén lại sự hoài nghi trong lòng.

Vì dù sao họ cũng không tiếp xúc nhiều với các nhân viên hậu cần, Diệp Ninh không hề biết người nọ, cậu cảm thấy người kia cũng không có lý do gì để làm thế với cậu, có khi thật sự là vô ý mà thôi.

Công tác cắt ghép hậu kỳ, phó đạo diễn Trần Chung, cũng là cậu của La Dực đưa ý kiến với đạo diễn, “Tôi thấy hoạt động ngoài lề chúng ta chỉ chiếu phần kéo co thôi, còn phần bóng rổ thì cắt đi.”

Đạo diễn thấy cũng có lý, lần trước phát sóng, Nguyễn Khả Hạ đã vượt qua La Dực rồi, trở thành thí sinh hot nhất, nhưng lại bị thương trong lúc ghi tổ chức hoạt động của chương trình, e là sẽ ảnh hưởng đến hảo cảm của fan dành cho chương trình.

Dù sao thì Nguyễn Khả Hạ cũng đã nói là bị thương không nặng lắm mà, có thể biểu diễn như bình thường, thì tốt nhất là không nên để lộ chuyện cho fan của cậu biết.

Gần đây, độ hot của cậu đang tăng mạnh, nếu như để lộ chuyện thì sẽ có một số lượng lớn fan chỉ trích tổ tiết mục không đảm bảo an toàn cho thí sinh, đến lúc đó thì rắc rối to.

Sau nửa ngày nghỉ ngơi, các thực tập sinh bắt đầu tiến hành tổng duyệt với huấn luyện viên lần cuối.

Nửa ngày nghỉ đó Nguyễn Khả Hạ lại chẳng nghỉ ngơi chút nào, cậu cứ luyện tập liên tục, nhưng bong gân ảnh hưởng ít nhiều đến hiệu quả biểu diễn.

Lúc tổng duyệt cũng thế.

Cậu đã cố gắng dùng lực kiểm soát ngón tay, đến mức trán đầy mồ hôi nhịn đau nhưng kết quả vẫn không khả quan.

Hát và đệm đàn không khớp với nhau.

Dường như có cảm giác như là đang phải đuổi theo nhau, làm trì trệ lẫn nhau vậy.

Vũ Trí Khải nhíu mày, “Nguyễn Khả Hạ, có phải là em lơ là luyện tập không? Em như thế này là không được, em chắc hẳn cũng tự nhận thấy được.”

Nguyễn Khả Hạ lau mồ hôi trên trán, “Em biết, em cũng không thấy hài lòng.”

Tả Tử Minh ở một bên muốn xông lên giải thích với Vũ Trí Khải, nhưng Nguyễn Khả Hạ lại lắc đầu ra hiệu với cậu.

Cậu không muốn lấy bị thương làm cái cớ.

Không tốt là không tốt, không có lý do lý trấu gì hết. Khán giả nhìn thấy là nhìn thấy kết quả cuối cùng.

La Dực và Hà Tân tổng duyệt sau Nguyễn Khả Hạ, xem hết từ đầu đến cuối.

Hà Tân cười, hỏi La Dực, “Anh La, ngày kia liệu anh có chọn cậu ta không? Nếu tuần sau anh chọn cậu ta thì anh thắng chắc.”

Buổi biểu diễn tới, các thí sinh sẽ tự chọn đối thủ để battle, hơn nữa, kết quả thắng thua của trận battle phụ thuộc vào bình chọn của khán giả tại trường quay. Fan của các nhà không có quyền bình chọn, kể cả fan Nguyễn Khả Hạ có nhiều đến mấy đi chăng nữa thì cũng chẳng làm ăn được gì.

La Dực nghĩ, đương nhiên anh ta sẽ chọn Nguyễn Khả Hạ rồi.

Cơ hội tốt như này, anh ta đã đợi quá lâu, cuối cùng cũng đạp được Nguyễn Khả Hạ dưới chân mình rồi.

Anh ta chẳng quan tâm đến việc thắng không chính đáng hay không.

Thắng là được.

Đọc Truyện Thám Tử Điên Cuồng

“Điện thoại di động!” Trong video, Cao Phát Tài pháp y gọi hắn một vị mỹ nữ trợ thủ, đem mấy tên người chết điện thoại di động để đặt tại màn ảnh trước, nói nói, “chúng ta tại mấy tên người chết trên điện thoại di động phát hiện tình huống dị thường, bọn họ screensaver hình ảnh bị người động đậy! Ta trợ thủ hội đem những này hình ảnh cho các ngươi Di Y xem qua! Bất quá ta phải qua kiểm nghiệm thi thể qua”

Nói xong, Cao Phát Tài rời đi màn ảnh, mà hắn vị mỹ nữ kia trợ thủ lại đem trong đó một bộ điện thoại di động mở ra tại màn ảnh trước, giới thiệu nói:

“Vật chứng số hiệu 0049, ĐTDD Samsung một bộ. Các vị cảnh quan, bộ điện thoại di động này là từ gọi là tiền tiến trên người người chết phát hiện, trải qua kiểm nghiệm, nên điện thoại di động thuộc về tiền tiến người.

“Nhưng là, làm chúng ta mở ra bộ điện thoại di động này thời điểm, lại phát hiện điện thoại di động screensaver, đã biến thành cái dạng này”

Trong văn phòng, Triệu Ngọc bọn người nghiêm túc quan sát, nhưng gặp này bộ điện thoại di động screensaver thình lình xuất hiện ba cái Ả Rập Số Tự: “2-5-5”!

255

Triệu Ngọc mi đầu thoáng nhíu một cái, cảm giác có chút kỳ quặc.

“Đây là một trương máy vi tính đoạn bình phong, ” mỹ nữ trợ thủ kỹ càng giới thiệu nói, ” có người mở ra người chết trên điện thoại di động máy vi tính công năng, ấn xuống cái này ba cái sổ tự về sau, trực tiếp tiệt đồ thành screensaver.

“Người bình thường rất ít khi dùng loại này hình ảnh xem như screensaver, cho nên chúng ta hoài nghi, đây là khả năng hung thủ cố ý lưu lại!

“Còn có, chúng ta đang kiểm tra hoán đổi screensaver thời gian, nếu như là hung thủ lưu lại, chúng ta có lẽ có thể này thôi toán ra người chết tử vong thời gian!”

255 255

Triệu Ngọc ở trong miệng tái diễn nhóm này sổ tự, trong lúc nhất thời không thể nào hiểu được Kỳ Ý.

“Vật chứng số hiệu 00 50, Mị Tộc điện thoại di động một bộ.” Lúc này, mỹ nữ trợ thủ lại cầm lấy cái thứ hai điện thoại di động, tại màn ảnh trước nói nói, “bộ điện thoại di động này, là từ tên là tạ hạo trên người người chết phát hiện, điện thoại di động đã xác nhận thuộc về người chết. Nhưng là, chúng ta mở ra về sau, lại phát hiện screensaver bị người đổi thành ân cái này”

Mọi người nhìn kỹ, nhất thời mở rộng tầm mắt.

“Không thể nào lại tới” Ngô Tú Mẫn cũng là thấy một trận đỏ mặt.

Không nghĩ tới, này screensaver hình ảnh đúng là một trương hút người nhãn cầu hương diễm giường chiếu: Trong tấm ảnh một đôi nam nữ, tất cả đều cởi áo nới dây lưng, đang tiến hành động tác khoa trương vận động, nam rất rõ ràng là diễn viên tạ hạo, mà tên kia cô gái tóc dài chỉ lộ ra một cái bóng loáng phía sau lưng, vô pháp phân biệt.

“Ta qua, vậy mà dùng loại này hình ảnh khi screensaver, có phải hay không có chút biến * hình dáng chút để cho ta nhớ tới cái gì cửa gì” Tằng Khả lắc đầu, nhưng con mắt nháy đều không nháy một chút.

“Không phải!” Ai ngờ, Triệu Ngọc so Tằng Khả nhìn càng thêm thêm cẩn thận, lúc này chỉ ảnh chụp nói nói, “ngươi chú ý nhìn tạ hạo mặt, rất rõ ràng là vẽ qua trang! Còn có cái này ảnh chụp động tác có chút khoa trương, loại kia tư thế lời nói, căn ân” Triệu Ngọc cảm giác mình giảng giải không thích hợp thiếu nhi, liền dứt khoát nói thẳng ra đáp án, “Cho nên, ta cảm thấy, đây cũng là một trương ảnh sân khấu! Bọn họ đang quay phim đâu!”

“A” Tằng Khả bừng tỉnh đại ngộ, nói nói, “nếu như là ảnh sân khấu lời nói, ta hẳn là có thể tra tìm đến. Pháp y tỷ tỷ, làm phiền các ngươi đem những chứng cớ này mau chóng phát cho ta đi!”

“Tốt, chúng ta sẽ lập tức thượng truyền đến các ngươi chuyên chúc Vân Đoan.” Mỹ nữ trợ thủ nói xong, cũng không có video, mà là tiếp tục đối Triệu Ngọc đám người nói, “Các vị cảnh quan, xin ngài nhóm lại lưu ý một chút Chương số 23 vật chứng, đó là một thanh cầu cứu dùng súng báo hiệu!”

“A” Triệu Ngọc vội vàng hướng Tằng Khả ra hiệu, Tằng Khả nhanh chóng mở ra vụ án tư liệu, rất nhanh liền đem tín hiệu thương tìm ra.

“Tuy nhiên còn chưa có bắt đầu xét nghiệm, nhưng là vừa rồi Cao lão sư nói,” mỹ nữ trợ tay chỉ súng báo hiệu nói nói, “bị thiêu chết tại trên bến tàu Đạo Cụ Sư Hứa Hữu, rất có thể cũng là bị cái này đem tín hiệu thương thiêu chết!”

“Không thể nào súng báo hiệu giết người” từng đáng kinh ngạc địa nói nói, “phổ thông tín hiệu thương chỉ có thể sinh ra 200 Jun nhiệt lượng, muốn đốt chết một cái tiếng người”

“Súng báo hiệu có thể đem đạn tín hiệu đánh tới cao 50 mét khoảng không, nếu như là khoảng cách gần đánh trúng nhân thể lời nói, thế nhưng là không ngừng 200 Jun!” Mỹ nữ trợ thủ nói nói, “còn nữa, Mỹ châm nhiệt độ thấp độ cao, là có thể dẫn đốt nhân thể y phục, đem thiêu chết!”

“Tốt, vậy chúng ta kết nối video liền không, các ngươi nơi đó có cái gì tin tức mới nhất, nhất định phải lớn nhất nói cho chúng ta biết trước!” Triệu Ngọc xông trong video mỹ nữ trợ thủ gật gật đầu.

“Tốt! Ta đi trước gửi đi tư liệu!” Nói xong, mỹ nữ trợ thủ cũng rời đi video màn ảnh.

Ai ngờ, Tằng Khả lại vẫn đối màn ảnh ngẩn người, giống như tại trở về chỗ cái gì giống như. Ngô Tú Mẫn là Tâm Lý Chuyên Gia, lúc này vỗ một cái Tằng Khả đầu, cười nói: “Uy, có phải hay không coi trọng người ta khác vờ ngớ ngẩn, ngươi không thấy được, trên tay người ta mang theo Nhẫn Kết Hôn sao”

“A thật ta ta tại sao không có thấy” Tằng Khả sững sờ, ánh mắt lại khó mà ức chế địa ảm đạm đi, lộ ra cực kỳ thất vọng.

“Đứa ngốc, lừa ngươi thôi” Ngô Tú Mẫn cười đến nhánh hoa run rẩy, vội vàng nói với Triệu Ngọc, “Tổ Trưởng a, tiểu từng Hoa Si – mê gái (trai) bệnh phạm, ngươi cùng cao pháp y quan hệ tốt, quay đầu cho giật dây dựng cái cầu thôi”

“Cái này không có vấn đề,” Triệu Ngọc cười hắc hắc, chỉ tạ hạo tấm kia hương ** phiến nói nói, “bất quá ta cảm thấy cái này trên tấm ảnh nữ nhân vóc dáng rất khá, cùng tiểu Tằng Khả có thể càng phối đâu!”

“Khác đừng nói giỡn,” Tằng Khả có chút phạm mộng, vội vàng nói, “Nếu là truy cái này trên tấm ảnh nữ, vậy ta không phải là muốn đi đoạt Nón xanh qua”

“Đúng vậy a, vậy ngươi còn không nhanh điều tra thêm, này nữ lai lịch ra sao còn mẹ nó dùng ta nói sao” Triệu Ngọc sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn uống một câu, Tằng Khả lúc này mới bỗng nhiên tỉnh táo, tranh thủ thời gian đàng hoàng đánh máy tính bàn phím qua.

“Ngô tỷ, ngươi nhanh cho bệnh viện bên kia gọi điện thoại,” Triệu Ngọc lại nói với Ngô Tú Mẫn, “Nhượng bên kia chúng nhân viên cảnh sát lưu ý một chút, nhìn xem tên kia trọng thương trên thân người có hay không đặc thù ấn ký, còn có điện thoại di động loại hình. Không chừng, hung thủ cũng ở trên người hắn để lại đầu mối!”

“A là!” Ngô Tú Mẫn lập tức qua gọi điện thoại.

“Nếu như hung thủ tại mỗi cá nhân trên người tất cả đều để lại đầu mối lời nói, như vậy” Triệu Ngọc nghiêm túc nghĩ một hồi, bỗng nhiên đối ở đây địa phương cảnh viên nói nói, “mấy người các ngươi, hiện tại liền đem này hai cái Người sống sót mang tới, ta muốn đích thân cùng bọn hắn tra hỏi!”

“A” chúng nhân viên cảnh sát có chút ngoài ý muốn, bên trong một cái vội vàng nói, “Lãnh đạo, hai người kia có thể là trọng yếu nghi phạm, nếu là tự tiện rời đi phòng thẩm vấn lời nói”

“Để ngươi mang tới, ngươi liền mang tới!” Triệu Ngọc chỉ đông đảo máy tính nói nói, “ta cũng không thể ôm những vật này qua gặp bọn họ đi tranh thủ thời gian, đem hai người này mang cho ta tới, nhanh!”

“A tốt, tốt” mấy tên cảnh viên không dám kháng lệnh, đành phải dựa theo Triệu Ngọc phân phó đi làm.

Đang chờ đợi trên đường, Triệu Ngọc lại đem những đầu mối này một lần nữa sửa sang một chút, sau đó đơn giản viết tại trên tờ giấy trắng: Đổ đầy chụp ảnh tư liệu u bàn, đầu bào phu cực nhọc công thức phân tử, thần bí thập tự, lại đến đằng sau 255 còn có hương diễm ảnh sân khấu

Ai ngờ, khi hắn viết xong sau, tuy nhiên những đầu mối này vẫn là nhìn qua không hề quan hệ, có thể trong đầu hắn dĩ nhiên đã tung ra một cái mạch suy nghĩ tới.

A

Chẳng lẽ hung thủ lưu lại những vật này, cũng không phải là muốn cho cảnh sát để lại đầu mối, mà chính là mà là muốn hướng cảnh sát tỏ rõ thứ gì!

Giải Sách Giáo Khoa Tiếng Anh 8 Unit 6: Folk Tales (Truyện Dân Gian)

* Từ vựng Unit 6: Folk tales (Truyện dân gian)

b. Work in pairs. Interview each other … (Thực hành theo cặp. Phỏng vấn nhau và cố gắng đoán tựa đề câu chuyện.)Hướng dẫn dịch:A: Đó là loại truyện gì?B: Đó là truyện cổ tích.A: Ai là nhân vật chính?B: Lọ Lem, chị kế của cô ấy, và hoàng tử.A: Nó nói về điều gì?B: Nó nói về Lọ Lem, một cô gái tốt bụng và xinh đẹp cuối cùng kết hôn với một hoàng tử.A: Đó là truyện Cinderella (Cô bé Lọ Lem) phải không?B: Đúng rồi!

* A Closer Look 1 (phần 1-5 trang 60 SGK Tiếng Anh 8 mới)Vocabulary1. These are pupular characters in … ()Gợi ý:

3.a The adjectives in the box … (Những tính từ trong khung thường được sử dụng để miêu tả những nhân vật trong truyện cổ tích. Đặt chúng vào cột đúng. Bạn có thể bổ sung thêm không?)Pronunciation4. Listen and repeat the sentences … (Nghe và lặp lại các câu, chú ý đến ngữ điệu. Chúng lên giọng hoặc xuống giọng?)Bài nghe: Gợi ý:

Some more characters:

2. These creatures are popular … (Những con vật này là những nhân vật phổ biến trong truyện dân gian. Nối con vật này với các bức hình. Bạn có thể bổ sung thêm không?)Gợi ý:

2. Complete the following sentences … (Hoàn thành những câu sau bằng cách đưa động từ trong ngoặc về hình thức đúng.)Gợi ý: 5.a Read the fable and put … (Đọc truyện ngụ ngôn và đưa động từ trong ngoặc về thì quá khứ đơn hoặc quá khứ tiếp diễn.)Gợi ý:

b. Now use these adjectives to … (Bây giờ sử dụng những tính từ này để mô tả một số nhân vật trong một trong những truyện dân gian yêu thích của bạn.)Gợi ý:– There’s a wolf in Little Red Riding Hood. He’s cunning and wicked.– Cinderella is a kind girl in the story “Cinderella”.– Saint Giong is brave in the story “Saint Giong”.– Mai An Tiem is a hard-working and kind farmer in the story “Legend of Watermelon”.– Lang Lieu is generous and kind in the story “Legend of Chung and Day cakes”.– The witch is very cruel and wicked in the story “Snow White and the seven dwarfs”.

Ngữ điệu: sử dụng ngữ điệu đi xuống trong câu cảm thán.

Ngữ điệu: sử dụng ngữ điệu đi xuống trong câu cảm thán.Hướng dẫn dịch:1. Công chúa thật xinh đẹp!2. Những hiệp sĩ thật dũng cảm!3. Con sói có cái mũi thật to!4. Yêu tinh thật dữ tợn!5. Hoàng tử thật đẹp trai!

* A Closer Look 2 (phần 1-6 trang 61-62 SGK Tiếng Anh 8 mới)Grammar1.a Read part of the conversation … (Đọc một phần bài hội thoại từ phần Getting Started. Chú ý tới phần gạch chân.)Phần này nói về thì Quá khứ tiếp diễn. Các bạn chú ý cấu trúc ở trang 61 sgk Tiếng Anh 8 mới.b. When do we use the past … (Khi nào chúng ta sử dụng thì Quá khứ tiếp diễn. Bạn có thể nghĩ ra quy luật không?)Hướng dẫn dịch:– Chúng ta sử dụng thì quá khứ tiếp diễn để mô tả một hành động đang xảy ra ở một thời điểm xác định trong quá khứ.Ví dụ: Lúc 3:30 con rùa đang chạy trước con thỏ.– Chúng ta sử dụng thì quá khứ tiếp diễn để mô tả một hành động đang diễn ra khi một hành động ngắn hơn khác xảy đến (thì quá khứ đơn được sử dụng cho hành động ngắn hơn này).Ví dụ:Khi cô ấy đang khóc, một bà tiên xuất hiện.Một bà tiên xuất hiện trong khi cô ấy đang khóc.

3.a Use the past continuous and … (Sử dụng thì quá khứ tiếp diễn và những từ gợi ý để viết thành câu mô tả những gì đang xảy ra trong mỗi bức tranh.)Gợi ý:1. The servant was spinning in the woods.2. The girl was picking flowers by the side of the road.3. The knights were riding their horses to the cattle.4. Cinderella was dancing with the prince.5. Saint Giong was flying to heaven.6. The ogre was roaring with anger.b. Work in pairs. Ask and … (Thực hành theo cặp. Hỏi và trả lời các câu hỏi về các tranh trong phần a.)Gợi ý:1. A: What was the servant doing?B: She was spinning.2. A: What was the girl doing?B: She was picking flowers by the side of the road.3. A: What were the knights doing?B: They were riding their horses to the castle.4. A: What was Cinderella doing?B: She was dancing with the prince.5. A: What was Saint Giong doing?B: He was flying to heaven.6. A: What was the ogre doing?B: It was roaring with anger.

4. Write the correct form of … (Viết hình thức đúng của mỗi động từ. Sử dụng thì quá khứ tiếp diễn hoặc thì quá khứ đơn.)Gợi ý:1. was walking, stopped, had2. was lying, heard, needed3. heard, was follwing, started4. dropped, ate5. were dancing, left6. was missing, decidedHướng dẫn dịch:1. Hoàng tử đang đi bộ dọc đường thì hoàng tử gặp một công chúa, vì vậy anh ấy dừng lại và nói chuyện với cô ấy.2. Khi Thánh Gióng nằm trên giường, anh ấy nghe một thông báo rằng nhà vua cần những đàn ông dũng cảm để bảo vệ đất của ông.3. Alice đang đi bộ một mình trong rừng thì đột nhiên cô ấy nghe bước chân phía sau cô ấy. Ai đó đang theo dõi cô ấy. Cô ấy sợ hãi và bắt đầu chạy.4. Khi con quạ làm rơi phô mai, con cáo ăn nó.5. Họ đang nhảy vui vẻ thì cô bé Lọ Lem đột nhiên rời bữa tiệc.6. Lạc Long Quân nhớ cuộc sống của ông ở biển, vì vậy ông quyết định dắt 50 con trai trở về đó.

Hướng dẫn dịch:Đó là một ngày đẹp trời. Mặt trời chiếu sáng và một con rùa đang ngủ dưới mặt trời. Nó mở mắt ra và thấy một con đại bàng đang bay trên bầu trời. Rùa nói: “Tôi muốn bay được như thế!”. Đại bàng nghe nói và đồng ý giúp. Đại bàng đón con rùa và nhấc nó lên đi. Khi chúng đang bay rất cao trên bầu trời, Đại bàng mở móng vuốt của nó để con rùa bay. Nhưng Rùa tội nghiệp rơi ngay lập tức xuống đất.b. What is the moral of the fable? (Bài học đạo đức của câu chuyện ngụ ngôn này là gì?)Be happy with what you are. (Hãy hạnh phúc với những gì bạn có.)

6.a Guess what your partner … (Hãy đoán những gì bạn của bạn đang làm chủ Nhật vừa rồi vào những thời điểm sau.)7:00 a.m: I think Mai was doing the morning exercises at the park at 7 a.m.10 a.m: I think Minh was doing his homework at home at 10 a.m.12:00: I think Nam was having lunch with his family at home at noon.3:00 p.m: I think Mai was watching movies on the TV at home at 3 p.m.5:00 p.m: I think Hoa was playing badminton in the park with Mai at 5p.m.9:00 p.m: I think Nam was preparing the lessons on Monday at 9 p.m.b. Ask your partner to check … (Hỏi bạn để kiểm tra dự đoán.)Gợi ý:1. A: Were you doing the morning exercises at the park at 7 a.m last Sunday, Hoa?B: No, I wasn’t.2. A: Were you doing your homework at home at 10 a.m last Sunday, Minh?B: Yes, I was.3. A: Were you having lunch with your family at home at 12 noon last Sunday, Nam?B: No, I wasn’t.4. A: Were you watching movies on the TV at home at 3 p.m last Sunday, Mai?B: Yes, I was.5. A: Were you playing badminton in the park with Mai at 5 p.m lastSunday, Huong?B: No, I wasn’t.6. A: Were you preparing the lessons on Monday at 9 p.m last Sunday, Nam?B: Yes, I was.

2. Listen again. Fill the missing words. (Nghe lại. Điền từ còn thiếu vào chỗ trống.)Writing3. Make notes about one of … (Viết ghi chú về một trong những truyện cổ tích yêu thích của bạn. Bạn có thể sáng tạo ra câu chuyện của chính bạn.)Gợi ý 1: Bài nghe: 2. Write the correct words … (Viết từ đúng dưới mỗi bức tranh sau.)Grammar3. Put the words in the box into … (Đặt những từ sau vào đúng cột.) Gợi ý: 7. Number the lines of the … (Đánh số thứ tự vào các dòng để tạo thành đoạn đối thoại hoàn chỉnh. )Gợi ý:

2. Work in groups. In turn, retell … (Thực hành theo nhóm. Lần lượt kể lại câu chuyện cổ tích này cho các thành viên trong nhóm bằng từ ngữ của chính bạn. Chọn người kể chuyện hay nhắt trong nhóm.)Gợi ý:One day, Little Red Riding Hood’s gave her a basket to her sick granny. When she was picking up flowers in the side of the road, A Wolf appeared and asked her where she was going and she told him to her granfmother’s house; So hen ran ahead of her. When Little Red Riding Hood got to her granny’s house, the wolf had alreadly arrived and eaten her grandmother, however Red Riding Hood didn’t know this and entered. She saw her grandma she thought something was odd because her grandmother looked strange. That is when the wolf ate her as well! Luckily, a woodcutter heard the scream and ran the house to save Little Red Riding Hood and her grandma. Finally, the wolf ran away into the forest.

* Skills 1 (phần 1-6 trang 64 SGK Tiếng Anh 8 mới)Reading1. Read the fable The Starfruit Tree. … (Đọc truyện ngụ ngôn Cây khế. Sau đó tìm những từ sau và gạch dưới chúng trong câu chuyện. Chúng có nghĩa gì?)Hướng dẫn dịch:Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông giàu có sống trong một ngôi làng nọ. Khi ông mất, ông để lại cho 2 con trai một gia tài. Nhưng người anh chỉ chia cho người em một cây khế. Khi trái chín, một con đại bàng đến và ăn trái. Người em nài nỉ đại bàng đừng ăn. Con đại bàng hứa trả ơn bàng vàng và bảo người em may một cái túi để đựng vàng. Con đại bàng chở người em trên lưng đến nơi có vàng. Tại đó, người em bỏ đầy vàng vào túi. Khi về đến nhà, người em trở nên giàu có. Người anh rất đỗi ngạc nhiên và yêu cầu người em giải thích. Sau khi nghe câu chuyện, người anh đề nghị đổi gia tài lấy cây khế và người em tốt bụng đồng ý. Khi con đại bàng đến, người anh yêu cầu nó chở đến nơi có vàng. Người anh tham lam bỏ vàng vào một cái túi thật to và tất cả các túi trên quần áo của anh ấy. Trên đường về nhà, bởi vì vật chở quá nặng, con đại bàng mệt và thả người anh xuống biển.fortune – a large amount of money (gia tài – một số lượng tiền lớn)starfruit tree – tree with green fruit shaped like a star (cây khế – cây có trái màu xanh hình dáng giống như ngôi sao)ripe – ready to be eaten (chín)filled – put gold into the bag until there is no more space (bỏ đầy – bỏ vàng vào túi đến khi không chứa thêm được)repay – pay back (báo đáp)load – something that is being carried (vật chở – thứ gì đó được mang)

3. Now complete the details of the fable. (Bây giờ hoàn thành các chi tiết của truyện ngụ ngôn.)Gợi ý:(1) greedy (2) time (3) fortuneHướng dẫn dịch:

Những nhân vật chính

Nhân vật 1: người em. Anh ấy tốt bụng và thật thà.

Nhân vật 2: người anh. Anh ấy tham lam.

Nhân vật 3: con đại bàng. Nó biết ơn.

Speaking4. Read the story summaries … (Đọc tóm tắt truyện bên dưới. Quyết định truyện mà bạn thích đọc.)Hướng dẫn dịch:Tựa đề: Thánh GióngThể loại: Truyền thuyếtNhân vật chính: Thánh GióngCốt truyện: Thánh Gióng sống trong ngôi làng Phù Đổng. Anh ấy chi mới 3 tuổi, nhưng anh ấy không thể ngồi dậy hoặc nói lời nào. Tuy nhiên, khi kẻ thù xâm lược nước anh ấy, anh ấy đã giúp vua Hùng Vương thứ 6 đánh bại kẻ thù và cứu nước. Anh ấy bay lên trời và trở thành thánh.Tựa đề: Rùa và ThỏThể loại: Truyện ngụ ngônNhân vật chính: một con thỏ và một con rùaCốt truyện: Con thỏ luôn khoác loác chạy nhanh hơn rùa. Rùa thách thỏ chạy đua. Thỏ nhanh chóng bỏ xa rùa phía sau. Thỏ tin rằng nó sẽ thắng và nó ngừng lại để ngủ một giấc. Khi thỏ tỉnh dậy nó thấy rùa đã đến đích trước nó.Tựa đề: Bánh Chưng Bánh DàyThể loại: Truyện cổ tíchNhân vật chính: Hoàng tử Tiết Liêu, vợ anh ấy và Vua Hùng VươngCốt truyện: Vua Hùng thông báo rằng hoàng tử nào làm được món ăn ngon nhất sẽ trở thành vua mới. Hoàng tử Tiết Liêu và vợ anh ấy làm hài lòng nhà vua bằng cách tạo ra 2 loại bánh bằng gạo mà thể hiện cho Trời và Đất. Vua Hùng đã phong Tiết Liêu làm vua.

5. Work in pairs. Ask and answer … (Thực hành theo cặp. Hỏi và trả lời câu hỏi về các câu chuyện.)A: Mình muốn đọc truyện Thánh Gióng.B: Đó là loại truyện gì?A: Nó là truyền thuyết.B: Nhân vật chính trong truyện gồm những ai?A: …

6. GAME WHO AM I? Work in groups. One … (Trò chơi: Tôi là ai? Thực hành theo nhóm. Một học sinh tưởng tượng cậu ấy/cô ấy là một nhân vật trong một câu chuyện ở phần 4. Những người khác có thể đặt 3 câu hồi Yes/No để đoán cậu ấy/cô ấy là nhân vật nào.)Gợi ý:– Are you evil? (Bạn có độc ác không?)– Do you live in a castle? (Bạn có ở trong lâu đài không?)– Do you have long hair? (Bạn có tóc dài không?)– …* Skills 2 (phần 1-4 trang 65 SGK Tiếng Anh 8 mới)Listening1. Listen to the fairy tale … (Nghe câu chuyện cổ tích nàng Công chúa và con Rồng và sửa những phát biểu sau.)Bài nghe:

1. prince → princess2. giant → an ugly ogre3. sing → cry4. made friends with → marriedHướng dẫn dịch:1. Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua, một nữ hoàng và một công chúa.2. Một tối nọ, một yêu tinh xấu xí bắt có công chúa và bỏ cô ấy lên ngọn tháp của con yêu tinh.3. Một ngày nọ, con rồng nghe công chúa khóc để xin giúp đỡ.4. Cuối truyện, con rồng kết hôn với công chúa.

Hướng dẫn dịch:Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua và một nữ hoàng sống trong một lâu đài với con gái xinh đẹp của họ. Một đêm nọ, một yêu tinh xấu xí bắt cóc công chúa và bỏ cô ấy lên ngọn tháp tăm tối và cao của nó. Nhà vua và nữ hoàng rất buồn. Họ hứa tặng vàng cho hiệp sĩ mà cứu công chúa. Nhiều hiệp sĩ muốn cứu cô ấy. Nhưng tất cả họ đều chạy trốn khi đến tòa tháp và thấy yêu tinh gầm hét giận dữ. Một ngày nọ một con rồng đang bay qua tòa tháp thì nghe công chúa khóc xin giúp đỡ. Con rồng bay xuống tháp, lấy một hơi thở giận dữ và thổi bay yêu tinh đi. Con rồng giải cứu công chúa từ tòa tháp và nhẹ nhàng đặt lên lưng nó. Họ bay trở về lâu đài. Nhà vua và nữ hoàng rất vui. Con rồng biến thành hoàng tử đẹp trai và kết hôn với công chúa. Tất cả họ sống hạnh phúc mãi mãi.

Gợi ý 2:

4.a Use your notes in 3 … (Sử dụng ghi chú của bạn ở phần 3 để viết một câu chuyện cổ tích. Sử dụng truyện Công chúa và con rồng làm mẫu.)Gợi ý cho 1 ở trên:Once upon a time, the ruler of Heaven had a mouse in heaven. The Ruler decided to give him the key to take care of the rice warehouse. The mouse ate so much rice. The ruler was very angry and put the mouse in the land. When the mouse got to the land, he continues to eat the rice in the land so much. Therefore, the Ruler put his cat in the land to kill the mouse.Dịch:Ngày xửa ngày xưa, Ngọc Hoàng có một con chuột ở trên trời. Người quyết định trao cho chuột chìa khóa để trông coi kho lúa. Chuột ăn lúa rất nhiều. Ngọc hoàng rất tức giận và cho chuột xuống trần gian. Khi chuột xuống trần gian, nó vẫn ăn lúa rất nhiều. Vì vậy, Ngọc Hoàng cho mèo của ngài xuống trần gian để diệt chuột.Gợi ý cho 2 ở trên:Once upon a time, in a small village, ther was a little boy living with his granny. The little boy was called Tich Chu. He was a naughty boy. He was only interested in playing with friends. He didn’t care so much about his granny.Once day, her granny was very thirsty, she called Tich Chu but he wasn’t at home. He was playing with friends. His granny was so thirsty that she became a bird. She flew to find water. After coming back home. Tichs Chu couldn’t find his granny. He realized that his granny had become a bird. And he needed to find magic water for her. He accepted to do everything so that the bird could become his granny again. After overcoming all the diddicult and dangerous things on the way of searching for magic water, Tich Chu was able to bring magic water to the bird. The bird drank water and became his granny again. Tich Chu promised to his granny that a better grandchild to make granny happy. They lived happily since then.Dịch:Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ có một cậu bé sống cùng với bà. Cậu bé tên là Tích Chu. Tích Chu là một cậu bé nghịch ngợm. Cậu ta chỉ mải mê chơi đùa với bạn của mình, cậu ta không quan tâm nhiều đến bà mình.Một hôm, bà Tích Chu khát nước quá. Bà gọi Tích Chu nhưng Tích Chu không có ở nhà. Cậu ta đang vui chơi với bạn bè của mình. Bà Tích Chu khát nước quá nên biến thành một chú chim và bay đi tìm nước. Khi Tích Chu trở về nhà, cậu ta không thấy bà mình đâu cả. Cậu biết rằng bà mình đã hóa thành chim, và cậu cần phải mang nước thần về cho bà. Cậu bé chấp nhận làm mọi điều để chim có thể biến trở lại thành bà nội của cậu. Sau khi vượt qua hết các trở ngại khó khăn và nguy hiểm trên đường đi tìm nước thần, cậu bé đã mang được nước thần về cho chim uống. Chim uống xong liền hóa lại thành bà. Tích Chu hứa với bà rằng cậu sẽ ngoan ngoãn hơn để bà vui long. Kể từ đó, họ sống hạnh phúc với nhau.b. Swap stories with your … (Trao đổi câu chuyện với các bạn cùng lớp và đọc truyện cho nhau nghe.)

* Looking Back (phần 1-7 trang 66-67 SGK Tiếng Anh 8 mới)Vocabulary1. Think of an example for … (Nghĩ một ví dụ cho mỗi thể loại truyện trong khung. )– The intelligent boy is a folk tale.– Thanh Giong is a lengend.– The Tortoise and the Hare is a fable.– Chung cakes, Day cakes is a folk tale.– Snow White and 7 Dwafts is a fairy tale.

4. The following people were at home … (Những người sau đang ở tại nhà lúc 5 giờ chiều hôm qua. Lúc đó họ đang làm gì? Thực hành theo cặp, hỏi và trả lời các câu hỏi.)1. A: Was Nam playing video games?B: No, he wasn’t. He was playing the piano.2. A: Was Mrs Lan doing the gardening?B: No, she wasn’t, she was cooking.3. A: Was Mr. Hung writing a letter?B: No, he wasn’t. Mr. Hung was reading newspaper?4. A: Were Hoa and Hai playing table tennis?B: Yes, they were.5. A: Was Duong listening to music?B: No, he wasn’t. He was watching TV.6. A: Was Mai doing her homework?B: No, she wasn’t. She was sweeping the floor.

5. What were you doing at the … (Bạn đang làm gì vào những thời gian sau? Thực hành theo cặp. Hỏi và trả lời các câu hỏi, như ví dụ.)1. A: What were you doing at ten o’clock?B: I was watching TV.2. A: What were you doing at 5 a.m this morning?B: I was sleeping.3. A: What were you doing at this time last week?B: I was cooking dinner.4. A: What were you doing at lunchtime yerterday?B: I was having the lunch.5. A: What were you doing 2 hours ago?B: I was playing badminton.

6. Work in pairs. Make exclamatory … (Thực hành theo cặp. Đặt câu cảm thán về một bạn học hoặc những bạn cùng lớp khác.)Gợi ý:– What a lovely shirt you’re wearing !– What a lovely book you have !– What a long ruler you have !– What a beautiful dress you’re wearing !– What a sweet voice you have !– What a colouful picture you draw !Communication

Hướng dẫn dịch:1 – D: Bạn đang làm gì vào khoảng 3 giờ chiều hôm qua?2 – I: Chiều hôm qua à? Mình đang xem một bộ phim. Sao vậy?3 – A: Mình đã cố gắng gọi cho cậu. Cậu xem phim gì vậy?4 – C: Shrek.5 – F: Mình không biết nó.6 – H: Nó là một phim hoạt hình. Nó thật là hay.7 – J: Nó nói về gì ?8 – B: Nó nói về một yêu tinh xanh lá tên là Shrek. Nó cứu một công chúa tên là Fiona.9 – G: Nó như một truyện cổ tích điển hình.10 – E: Không hẳn. Những nhân vật thật sự vui và câu chuyện thật đáng ngạc nhiên. Bạn nên xem nó.

* Project (phần 1-3 trang 67 SGK Tiếng Anh 8 mới)Entries in my diary (Ghi vào nhật ký của tôi)1. Read the fairy tale Sleeping Beauty. (Đọc truyện cổ tích Nàng công chúa ngủ trong rừng.)Hướng dẫn dịch:Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua tốt bụng và hoàng hậu. Họ không có con trong nhiều năm và rất buồn. Một ngày nọ, hoàng hậu sinh hạ một công chúa nhỏ dễ thương. Nhà vua rất vui. Ông tổ chức một buổi lễ lớn và tất cả các bà tiên trong vùng đều được mời. Nhưng nhà vua lại quên mời một bà tiên già và độc ác. Dù sao thì bà ấy cũng đến buổi lễ nhưng rất giận dữ. Bà đến gần công chúa và nói, “Khi ngươi 16 tuổi, ngươi sẽ chạm phải một con suốt và chết!” Một bà tiên tốt bụng đã nhanh chóng gieo một câu thần chú để thay đổi lời nguyền “Công chúa sẽ ngủ sâu thay vì chết.” Khi công chúa lên 16 tuổi, cô trở thành một thiếu nữ rất xinh đẹp. Mẹ cô luôn cẩn thận giữ cô tránh xa các con suốt. Nhưng một ngày nọ, công chúa nhìn thấy người hầu già đang ngồi quay tơ và vì thế cô ngồi xuống để quay. Khi công chúa chạm vào con suốt, cô chìm vào giấc ngủ sâu. Lúc này, mọi người trong lâu đài cũng rơi vào giấc ngủ. Công chúa ngủ trong 100 năm cho đến khi một vị hoàng tử đến lâu đài. Chàng hôn cô, và cô ấy tỉnh giấc. Họ yêu nhau, kết hôn, và sống hạnh phúc suốt đời.

2. Imagine you are a character in … (Tưởng tượng bạn là một nhân vật trong truyện Người đẹp ngủ trong rừng. Bạn có thể là nhà vua, hoàng hậu, công chúa, hoàng từ, bà tiên tốt bụng, hoặc bà tiên già và độc ác. Viết 2 hoặc nhiều dòng vào trong nhật kí từ quan điểm của nhân vật. Sau đó, vẽ một bức hình để mô tả những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó.)Gợi ý:12th OctoberMy father and mother were away. I had nothing to do. When I wa5 wandering through the castle, I saw an old servant spinning. I askec “What is this? May I try?”. “Of course, my pretty little girl,” said the old lady. I sat down to spin ans suddenly touched the spindle. I fell asleep immediately. I was told that I and every one in the castle slept for IOC years. One day my prince, my husband, arrived at the castle. He kissed me, then I and everyone woke up. We fell in love, got married, and lived happily ever after.Dịch:Ngày 12 tháng 10Ba và mẹ tôi đi xa. Tôi không có gì để làm. Khi tôi đang đi lòng vòng lâu đài, tôi thấy một người hầu đang quay tơ. Tôi hỏi “Đây là gì? Tôi thử được không?” “Dĩ nhiên, cô gái nhỏ của tôi.” Người đàn bà lớn tuổi nói. Tôi ngồi xuống quay và đột nhiên chạm vào con suốt. Tôi rơi vào giấc ngủ ngay lập tức. Tôi được kể rằng tôi và mọi người trong lâu đài ngủ thiếp đi trong 100 năm. Một ngày nọ, một hoàng tử, chồng tôi, đã đến lâu đài. Hoàng tử đã hôn tôi, sau đó tôi cùng mọi người thức dậy. Chúng tôi đem lòng yêu nhau, kết hôn và sống hạnh phúc mãi mãi.

3. Share your entries with … (Chia sẻ nhật ký của bạn với các bạn học.)

Cập nhật thông tin chi tiết về Chân Huyên Truyện : Chương 6 trên website Ictu-hanoi.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!